Những điều kỳ diệu
Các học sinh tưởng tượng rằng những mẩu lego là thực phẩm và chơi trò nấu cho nhau ăn. Các con nói rằng các con đang rất vui. Tôi hỏi tại sao? Bởi vì chúng con vui, các con chỉ cười và trả lời vậy. Khi đi đến thư viện, các con đưa cho tôi bảy quyển sách và xin tôi hãy đọc hết; đây đều là những cuốn sách chúng tôi đã đọc tại thư viện vào tuần trước đó.
Các con luôn sẵn sàng nhảy cùng tôi, đặc biệt khi tôi mở bài hát Dinosaur Stomp lên. Bọn trẻ bước sau lưng tôi theo một hàng liên xiên và nhặt nhạnh tất cả mọi nhành cây, viên đá dưới chân mình. Các con muốn xem tất cả các loại côn trùng trên thế giới và muốn được nhìn kỹ chúng. Các con luôn nắm tay bất cứ lúc nào có thể, ba học sinh ngồi trên đùi giáo viên cùng lúc cũng chưa phải là quá nhiều với các con. Các con sẽ chạy bất cứ lúc nào được phép vì đi bộ quá nhàm chán với các con.
Các con kể về những con rắn đã nhìn thấy và nói rằng các con không sợ rắn vì các con không sợ bất cứ thứ gì. Các con lên kế hoạch cho những chuyến du hành khắp vũ trụ. Các con muốn mình có thể làm được những điều siêu nhân làm. Và các con cũng kể về bố và mẹ, những người luôn sẵn sàng ôm các con khi các con cảm thấy sợ hãi.
Các con sà vào lòng tôi và hỏi còn bao lâu nữa thì tan học. Và sáng hôm sau các con lại hỏi khi nào thì đến giờ ăn trưa. Trong khi đang học, các con sẽ bất ngờ đặt những câu hỏi khiến tôi chợt nghĩ liệu mình đã truyền đạt đúng hay chưa. Tại sao các con vật lại có kích thước khác nhau? Từ đây lên trời là bao xa?
Kết thúc một ngày học, các con lấy cặp và vẫy tay chào cho đến khi ra ngoài cửa lớp. Nhìn có vẻ mệt nhưng các con không bao giờ ngừng nói. Một không khí tĩnh lặng sau khi các con rời khỏi lớp. Tôi ngồi xuống và suy nghĩ. Thế giới này đầy rẫy điều bất ổn, nỗi sợ hãi, những tin xấu và cũng trong thế giới đó, có cả những học sinh lớp 1. Các con tựa như những điều kỳ diệu trong thế giới này ...
Cô Miska Vinonen,
Giáo viên chủ nhiệm Lớp 1F